Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014

10 câu thơ tình buồn nhất của Hàn Mặc Tử

1/ Từ ấy anh ra đi
Em gầy hơn vóc liễu
Em buồn như đám mây
Những đêm vầng trăng thiếu
(Nhớ nhung)
2/Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ
Em lấy chồng rồi hết ước mơ
Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng
Ngồi lên để thả cái hồn thơ.
(Em lấy chồng)
3/Anh đứng cách xa hàng thế giới,
Lặng nhìn trong mộng miệng em cười.
Em cười anh cũng cười theo nữa,
Để nhắn hồn em đã tới nơi.
(Lưu luyến)
4/Họ đã xa rồi khôn níu lại,
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa.
Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

(Những giọt lệ)
5/ Ta trút linh hồn giữa lúc đây,
Gió sầu vô hạn nuối trong cây…
Còn em sao chẳng hay gì cả?
Xin để tang anh đến vạn ngày.
(Trút linh hồn)
6/ Trời hỡi! nhờ ai cho khỏi đói!
Gió trăng có sẵn làm sao ăn?
Làm sao giết được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp phụ phàng?
(Lang thang)
7/ Hôm nay có một nửa trăng thôi
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi…
Ta nhớ mình xa thương đứt ruột
Gió làm nên tội buổi chia phôi
(Một nửa trăng)
8/ Một mai kai ở bên khe nước ngọc
Với sao sương anh nằm chết như trăng
Không tìm thấy nàng tiên mô đến khóc
Đến hôn anh và rửa vết thương tâm
(Duyên kì ngộ)
9/ Đêm qua trăng vướng trên cành trúc
Cô láng giềng bên chết thiệt rồi,
Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới,
Chưa hề âu yếm ở đầu môi.
(Cô gái đồng trinh)

10/ Anh nằm ngoài sự thực
Em ngồi trong chiêm bao
Cách xa nhau biết mấy
Nhớ thương quá thì sao?